II. THÂN THỌ NGHIỆP MÀ TÂM KHÔNG THỌ NGHIỆP
Do nghiệp quá khứ chiêu cảm quả báo nên nghiệp quả tác động đến người
tạo nghiệp. Nhưng nếu người ấy có tu tập, có sự rèn luyện tâm, có nỗ lực
chuyển hóa thì tuy thân có lãnh chịu nghiệp quả nhưng tâm không thọ khổ
hoặc ít thọ khổ (tùy thuộc vào mức độ tu tập). Ví dụ như trường hợp
Angulimàla nhờ hiểu được những chướng duyên trong tu tập (bị người
chửi mắng, đánh đập, làm khó dễ; luôn bị ám ảnh bởi những hành vi bất
thiện trước đó) đều là nghiệp quả mà mình phải thọ lãnh do quá khứ đã
tạo nghiệp nhân, và nhờ nỗ lực tinh tấn hành trì giáo pháp, tu tập thiền
định mà ông bớt khổ, cho đến khi tâm an định và trí tuệ soi sáng thì
tâm ông hoàn toàn thoát khỏi mọi phiền não khổ đau, chứng thành đạo quả,
lúc này dù phải trải qua cảnh máu đổ thịt rơi thì tâm ông cũng không
dao động, chỉ có thân thọ nghiệp (dư báo-nghiệp báo còn sót lại) mà tâm
vẫn không thọ nghiệp. Trong kinh Tương Ưng Bộ IV đức Phật đã khẳng định,
nghiệp quả của hành động ác có thể được khắc phục nhờ ăn năn hối cải và
tu tập phát triển công đức giới hạnh.
Đối với những ai chứng
được vô ngã pháp, không còn chấp thủ, thấy rõ “nghiệp chướng bổn lai
không” thì tâm không còn chịu sự tác động, chi phối của nghiệp quả, tuy
thân có thọ nghiệp (do còn mang thân tứ đại, nên phải chịu quả báo của
nghiệp quá khứ) nhưng tâm không khổ não, tuy thân thọ nghiệp nhưng tâm
không thọ nghiệp, ví dụ như trường hợp đức Phật, Tổ Sư Tử, Bồ tát An Thế
Cao trả nghiệp.
Tổ Sư Tử khi du hóa đến nước Kế Tân, vua nước
này hỏi ngài rằng: “Ngài thấy ngũ uẩn đều không chăng?” Tổ đáp: “Tôi
thấy ngũ uẩn đều không”. Vua bảo: “Ngài cho tôi cái đầu được chăng?” Tổ
nói: “Ngũ uẩn đã là không, sá gì cái đầu”. Vua liền đưa đao chém đầu
Tổ.
Bồ tát An Thế Cao sau 23 năm dịch kinh, hoằng pháp ở Lạc
Dương (Trung Quốc), với Túc mạng trí ngài biết mình còn túc nghiệp chưa
trả hết, cho nên nói với mọi người rằng: “Ta nay vẫn còn chút dư báo,
nên phải đi Cối Kê để trả cho xong”. Ngài bèn đến Cối Kê. Khi đi vào
chợ, gặp lúc có loạn, người ta đánh lầm trúng đầu ngài, thế là ngài qua
đời. Tổ Sư Tử và Bồ tát An Thế Cao tuy trả nghiệp, thọ báo nhưng tâm các
ngài vẫn an nhiên tự tại như không có thọ báo.
No comments:
Post a Comment