Thursday, August 29, 2013

6. THIẾU NIÊN ĐẮM MÊ TRANG WEB SẮC TÌNH PHƯỚC THỌ GIẢM HẾT, LÚC CHẾT CHỈ 20 TUỔI!

6. THIẾU NIÊN ĐẮM MÊ TRANG WEB SẮC TÌNH PHƯỚC THỌ GIẢM HẾT, LÚC CHẾT CHỈ 20 TUỔI!


[Giới thiệu (XIN ĐỌC TRƯỚC KHI XEM): Nam Mô A Di Đà Phật. Bài này trích từ quyển sách "ÂM LUẬT VÔ TÌNH" nói về những cảnh trừng phạt tại địa ngục do bà Thượng Quan Ngọc Hoa nương nhờ Phật lực nhiều lần đi xuống địa ngục xem mà viết lại. Những ai không tin tưởng tôi tha thiết xin quý vị cũng đừng buông lời phỉ báng, chê cười, bởi vì đây là vấn đề Nhân Quả rất thâm trọng, hiểu biết bình thường của chúng ta không biết hết được. Quý vị không thích có thể không xem, nhưng xin đừng phỉ báng, cũng là để tránh tổn hại cho các vị vậy. Thành tâm mong cầu quý vị hoan hỉ! Nam Mô A Di Đà Phật]

Cảm ân chư Phật Bồ Tát! A Ngọc ngồi hoa sen trắng xuất phát.

Phán Quan, A Di Đà Phật! A Ngọc hợp chưởng hành lễ!

Hôm nay Phán Quan dẫn tôi đi tham quan tà dâm điện quang nhãn địa ngục. Địa ngục này là dành cho người lúc sống thích xem sách truyện hay trang web sex, mạng chung vào địa ngục thọ báo. Chúng sinh đến địa ngục này sẽ căn cứ vào mức tuổi và mức độ xem mà định phán hình, ít nhất là 50 năm, số tuổi càng trẻ phán tội càng nặng.

Đa số người sau khi xem trang web sex đều sẽ tiếp tục phạm nhiều loại tà dâm khác, như thủ dâm hoặc phi thời, phi địa, phi khí tà hạnh, thậm chí dùng công cụ trợ dâm. Xem loại sách sắc tình này sẽ nghiêm trọng phá hoại bản tánh tốt lành của con người, đặc biệt là thiên tính thuần tịnh thuần dương của trẻ nhỏ, người trưởng thành cũng không được xem huống chi là trẻ vị thành niên.

Hiện tại nhân gian có rất nhiều thanh thiếu niên đều lên mạng xem những trang web sex. Bất cứ người nào đắm mê sắc dục đều sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển tốt lành của tâm linh. Con người mỗi ngày đều phải nhờ vào ý niệm tư duy để sống. Ý niệm tư duy sẽ thúc đẩy hành vi, hành vi tạo thiện ác nghiệp, thiện ác nghiệp quyết định vận mạng, vận mạng tạo thành nghiệp lực, nghiệp lực sản sanh phải thọ báo.

Thường xuyên xem trang web sắc tình, tư duy của con người sẽ hôn trầm, xử lý mọi việc không tinh tế; đặc biệt là trẻ nhỏ bị ảnh hưởng rất nhiều, đoạn mất cơ hội tu hành giải thoát. Trên đầu chữ sắc là một con dao, cổ kim đã có biết bao danh nhân tướng sĩ không qua nổi cửa ải này.

Phán Quan nói: “Mỗi lần xem sách hay trang web sex sẽ bị giảm phước thọ, sau đó phạm tội tà dâm khác lại cũng giảm phước thọ, cũng như là mãn tính tự sát.”

“Hiện tại nhân gian khoa học phát đạt, trẻ nhỏ đều dùng máy vi tính, có rất nhiều đứa trẻ nhỏ xem trang web sex. Có một vài phụ huynh không biết, vì bản thân phụ huynh không biết sử dụng máy vi tính, mặc cho con em tự học vi tính mà không quan sát, mỗi ngày làm việc lại rất bận rộn, căn bổn là không có thời gian quan tâm đến con em. Hoặc là kinh tế tốt một chút thì thuê người giữ con, người làm thì không nhất định sẽ chăm sóc chu đáo, do đó những phụ huynh này sẽ bị giảm phước, không thể nói không biết mà không quan tâm, nuôi mà không dạy là lỗi của cha mẹ. Cha mẹ cần phải quan tâm nhiều đến việc giáo dục con cái lành mạnh trưởng thành. Cho đến có một số cha mẹ rõ ràng biết như vậy nhưng không ngăn cản hoặc xem như là giáo dục giới tính mà buông thả cho trẻ nhỏ xem. Có người lại nói thời đại không như trước rồi, hiện tại là thời đại mở thoáng, tại trường học cũng có khóa trình học giáo dục giới tính cho trẻ nhỏ, đó là quan điểm sai lầm nghiêm trọng. Minh phủ hy vọng lần này mượn cơ hội A Ngọc tham quan địa ngục, sau khi về nhân gian kêu gọi chúng hữu tình cải tà qui chánh, quí trọng nhân gian mấy chục năm sinh sống, cố làm nhiều việc lợi lạc thế đạo nhân tâm, đừng làm những việc hại người hại mình; nếu không một khi nhắm mắt sẽ đến đây gặp ta đấy!”

Đã nghe thấy tiếng thảm kêu, thì ra là chúng sinh trong điện quang nhãn địa ngục đang thọ cực hình. Trong địa ngục này thiết lập rất nhiều máy vi tính lớn có nhiều cơ quan, mỗi hồn một cái máy vi tính; trong máy tính có hình để xem, mỗi hồn đều đang xem máy tính của mình; không xem thì thôi, một khi xem thì lớn tiếng thảm kêu.

Có hồn nam rất trẻ, chỉ 20 tuổi; máy tính của nó phóng ra móc câu điện quang màu đỏ móc vào 2 mắt của nó, kéo xé hai con ngươi ra ngoài, máu đỏ đầy đất, nam hồn có vẻ cực kỳ đau khổ bi ai! Đây là quả báo của việc xem phim sách hay tiểu thuyết sex trên mạng.

Phán Quan nói, nam hồn này đã xem những trang web sắc tình từ nhỏ, không những thế mà còn thủ dâm; vì phạm ở mức độ cao nên phước báo cả đời gần như giảm hết mà đọa vào địa ngục này, cha mẹ của nó tại nhân gian còn đang kêu khóc con mình.

Bên cạnh có tội hồn ngồi trên một cái ghế xem sách sắc tình, giống như trường hợp móc mắt lúc nãy nhưng tốc độ thọ hình chậm hơn. Tôi xin thỉnh giáo Phán Quan vì sao thọ hình tốc độ lại có sai khác vậy?
Phán Quan nói: “Nhân vì khi xem trang web sex, thường xem được số lượng nhiều trong thời gian ngắn, thời gian xem cũng tương đối dài, còn xem sách hình hay tiểu thuyết sắc tình, chỉ giới hạn trong vài quyển thôi. Nếu như chúng sanh lúc còn sống có xem mà sau này giác ngộ sám hối không tái phạm nữa, đồng thời cố gắng tuyên truyền sách thiện này, khuyên bảo chúng sinh không được xem những trang web, đĩa, sách sex nữa, dùng tiền của mình tận lực mua sách đĩa sex đem thiêu hủy hết, lấy công chuộc tội thì miễn chịu địa ngục khổ báo.”

Phán Quan nghiêm khắc nói: “Những chúng sinh thọ báo tại địa ngục điện nhãn quang, thường thì phải tiếp tục thọ hình tại những địa ngục khác. Phạm thủ dâm, phạm phi thời, phi địa, phi khí đẳng tội, sau khi chết quyết định sẽ bị đánh vào các ngục nuốt viên đồng, ôm trụ đồng, khói hoa lăn lộn và nhiều đủ loại địa ngục khác nữa thọ hình.”

Hôm nay tạm thời đến đây, bái biệt Phán Quan!

A Ngọc hợp chưởng hướng Phán Quan hành lễ, cảm ân Phán Quan! Ngồi hoa sen trắng quay về.

Trang web sắc tình và đĩa phim sex đúng là hại người không ít, mùi máu tanh trong các loại đại địa ngục làm A Ngọc khó lòng chịu đựng. Tham quan các loại đại địa ngục thấy nhiều tội hồn bị quỷ tốt chặt đầu chặt tay, xẻo thịt cắt chân, rên la thảm thiết trong máu tanh thật kinh hoàng, A Ngọc sau khi về nhà, trong lòng cũng phải điều chỉnh một phen mới hồi phục bình thường lại được!

7. THỦ DÂM TRỪNG PHẠT THẢM THIẾT - ĐỊA NGỤC ĐIỆN NHÃN THIẾT HOÀN

Cảm ân chư Phật Bồ Tát! Ngồi hoa sen trắng xuất phát.

Phán Quan, A Di Đà Phật! A Ngọc hợp chưởng hành lễ!

Hôm nay Phán Quan dẫn tôi đi tham quan tà dâm địa ngục, điện quang thiết hoàn địa ngục.

Điện quang thiết hoàn địa ngục là dành cho những người đắm mê những trang web sex, hình ảnh sắc tình, sách báo sex và vừa xem vừa thủ dâm, mạng chung vào địa ngục này thọ phạt, thời gian là 800 năm; sau đó xem xét linh thức chuyển hóa như thế nào để quyết định có thọ phạt tại đây nữa không.

Lúc trước có nói, mỗi lần xem sách báo sắc tình thì bị giảm phước thọ 1 tháng; trừ lần đầu giảm phước thọ nửa tháng ra, những lần sau đều giảm 1 tháng. Nếu như xem thường xuyên lại thủ dâm thì chắc chắn phước báo một đời mau chóng hết sạch rồi.

Địa ngục này bên cạnh điện quang nhãn địa ngục, so với điện quang nhãn địa ngục khổ hơn ngàn vạn lần. Ở đây hầu như đa số đều là thanh thiếu niên. Oa! Thật tội nghiệp, đứa nào cũng rất nhỏ tuổi. Nhớ lại bản thân mình vào độ tuổi này còn đi học ở trường ngu khờ biết mấy, cái gì cũng không biết, tại sao chúng nó có trường không học mà chạy tới đây thọ hình vậy, chỉ một chữ, thật đau lòng! Những đứa trẻ nhỏ phải biết giữ mình trong sạch, địa ngục thật khổ lắm khổ lắm vậy, đừng có bao giờ đến đây, ở nhân gian cố gắng đi học tu hành, quí trọng cuộc đời tươi đẹp này.

Ở đây phát hiện có một nam sinh trung học thật quen mặt, gặp qua ở đâu vậy? Ah, nghĩ ra rồi, đại khái là nửa năm trước nhìn thấy di ảnh của nó tại tang đường. Nửa năm trước tôi xử lý tang sự của người thân, linh đường của nó ở kế bên, lúc đó linh đường bên chúng tôi vì nhiều người, trẻ con nhiều, cảm giác rất náo nhiệt; còn bên linh đường của nó thì thật lạnh lẽo, chỉ có cha mẹ và hai, ba người thân. Lúc đó, thân thuộc chúng tôi bên đây nghị luận đứa trẻ này nhỏ như vậy, không biết xảy ra chuyện gì. Cha mẹ rất thảm sầu, mẹ của nó rất đau lòng, tôi chỉ có thể hướng về di ảnh của nó niệm vài câu A Di Đà Phật hồi hướng, không ngờ lại gặp nó tại địa ngục, mạng người thật vô thường!

Nghe Phán Quan nói, cha mẹ đứa trai nhỏ này chỉ có một mình nó, lúc sống nó mê đắm những trang web sex, sách báo sắc tình, lại còn nhiễm thói ác thủ dâm, lại dùng công cụ tự mình sáng tạo ra trợ dâm. 6 tuổi bắt đầu thủ dâm, 10 tuổi đã hư thận; mẹ của nó dẫn nó đi khắp nơi trị bệnh, uống rất nhiều thuốc đông y, đi đường giống như ông già dùng gậy chống; vì nó không biết quí trọng sinh mạng, quí trọng sức khoẻ, trong thời kỳ uống thuốc lại tiếp tục thủ dâm, do đó 12 tuổi phước báo mất hết bị đánh vào địa ngục điện nhãn thiết hoàn thọ phạt 800 năm.

Tôi thấy bên cạnh nó có hình cụ máy tính và rắn lửa bám vào thân nó. Trong máy tính phóng ra móc câu hồng quang móc mắt nó, máu huyết bay tung; rắn lửa bám vào, hình như là sờ mó bộ phận sinh dục của nó rồi lập tức cắn đứt, lại là máu phun đầy đất. Trong khi nó chưa kịp phản ứng thì có hai con sói dữ đến cắn xé nó, cắn đứt hai tay nó, thật là thê thảm quá! Đúng là cực hình trong cực hình, rất đau khổ khó chịu.

Tôi hỏi Phán Quan, tại sao trong một lúc chịu nhiều loại hình phạt như vậy? Sao không để nó lành đôi mắt rồi mới thọ hình rắn lửa và chó sói.

Phán Quan nói: “Đây tuyệt đối không thể phân ra thọ chịu, nhân vì lúc còn sống hắn vừa xem vi tính vừa thủ dâm, sau đó lại dùng công cụ tự chế phạm tà dâm lần nữa, do đó mà hắn rất mau đến địa ngục thọ báo vậy. Sau khi thọ báo ở đây xong, hắn còn phải đến đại địa ngục kêu la tiếp tục chấp hành hình phạt. Do hắn phạm phải thủ dâm sớm ngày tiêu trừ hết phước báo, làm cha mẹ đau buồn thương tâm, người tóc bạc đưa người tóc đen, là mang tội bất hiếu mà chịu hình phạt này. Hiện tại người ở nhân gian, tuổi đời nhỏ nhỏ, đã không giữ lễ nghĩa; đối với song thân ngỗ nghịch trả treo, mở lời nhục mạ, càng tay đấm chân đá, hành vi còn thua loài cầm thú hạ đẳng. Ở giữa trời đất là kẻ đại bất hiếu, sau khi chết phải đến đây thọ phạt, tẩy rửa linh thức, tịnh hóa nguyên thần, đến khi thật lòng sám hối sửa lỗi.”

“Hôm nay đến đây chấm dứt, bổn quan còn công vụ tại thân, ngày khác lại đến.”

“A Ngọc bái biệt Phán Quan, đa tạ Phán Quan!”

8. DƯƠNG THỌ CHƯA HẾT ĐÃ CÂU BA HỒN!

Cảm ân Phật lực gia bị! Ngồi hoa sen trắng xuất phát.

A Di Đà Phật! A Ngọc hướng Phán Quan hành lễ.

Hôm nay Phán Quan dẫn tôi đi tham quan địa ngục tội tà dâm, địa ngục roi trượng. Sao gọi là địa ngục roi trượng? Tức là chúng sinh phạm tội tà dâm mà dương thọ chưa hết, một bộ phận thần thức của họ bị quỉ sai nơi địa phủ bắt đến địa phủ chịu trừng phạt. Người có ba hồn bảy vía, quỉ sai bắt ba hồn của tội linh hành hình. Chúng sinh nhân gian cảm thấy đau đầu chóng mặt rất hôn hôn trầm trầm, có người cảm thấy bị đánh trong lúc mơ hồ; nhưng đa số bọn họ đều nghĩ rằng mình bị ác mộng, nghiêm trọng thì bị sốt nằm trên giường thiếp đi. Đến khi thọ hết hình phạt về đến dương gian, có người thấy toàn thân đau đớn, cảm giác đau đến thấu xương.

Cái địa ngục roi trượng này, thật là quá lớn! Có thể nói nhìn không thấy nơi tận cùng; giống nhân gian nhìn biển lớn vậy, không thấy nơi chấm dứt ở đâu, là địa ngục lớn nhất tôi nhìn thấy từ trước đến giờ. Trong roi trượng địa ngục này có rất nhiều người không cùng một quốc gia, như Trung Quốc, Anh, Mỹ, Pháp, Nhật Bổn, Thái Lan, còn có Ấn Độ, Phi Châu, Pakistan v.v... rất nhiều quốc tịch khác nhau. Có một điều thật không may là lại có rất nhiều vô số thanh thiếu niên và trẻ nhỏ trong ngục chịu trừng phạt.

Tôi xin hỏi Phán Quan sao lại có nhiều người như vậy? Cái địa ngục này sao lớn đến kinh dị như vậy?

Phán Quan nói: “Chính vì khoa học phát đạt, nhân gian phát minh máy vi tính, số lượng trang web sex kinh người đã đầu độc ô nhiễm thanh thiếu niên và trẻ nhỏ, bọn họ đều đang phạm tà dâm tạo nhân địa ngục, con số những chúng sanh bất thiện này không gián đoạn vượt thăng lên, do đó Phật đặc biệt phái ngươi đến địa ngục tham quan, quay về hãy cáo giới chúng sanh cần giữ ngũ thường bát đức; đặc biệt là người trẻ tuổi, đừng nghĩ là những thứ này đã cũ rích rồi mà phải giữ mình trong sạch, cải tà qui chánh, bỏ ác tòng thiện, nếu không sau này khó thoát khổ hình địa ngục, đến lúc đó hối tiếc cũng quá muộn rồi!”

Lúc này, tôi thấy chúng sanh tại địa ngục roi trượng, toàn bộ bị quỉ sai lấy roi trượng đánh đập. Quỉ sai ở đây một mực cầm roi trượng đánh tội hồn, tội hồn đau quá kêu oa oa, tiếng kêu lớn cứ như sóng lan từ chỗ này đến chỗ khác. Bị đánh là để tội hồn phản tỉnh lỗi lầm của bản thân, số ít tội hồn sau khi tỉnh dậy sẽ thay đổi lỗi cũ, nhưng đa số tội hồn sau khi về nhân gian lại tiếp tục phạm lỗi.

A Ngọc xin thỉnh giáo Phán Quan, làm sao để chúng sinh dương gian tin tưởng “Âm Luật Vô Tình”, bộ sách trước tác muôn nghìn lần chân thật về tình trạng địa ngục hiện nay? Nhân vì có một vài người có thể nói A ngọc tự mình hoang tưởng hoặc hư cấu viết ra, giống tiểu thuyết vậy, thật khó làm người ta tin vậy.
Phán Quan nói: “Trong âm thầm tất cả đều có nhân quả, không phải nhìn không thấy thì cho là giả. Chúng ta mỗi một người đều không thể thấy mẹ mình sinh ra mình nhưng đây là sự thật chắc chắn, không nhìn thấy không có nghĩa là không tồn tại. Trên đầu ba tấc có thần linh, trong đại thiên thế giới này có quá nhiều sự vật mà chúng ta nhìn không thấy, nhưng chúng và cuộc sống của chúng ta có quan hệ mật thiết, tương quan từng chút, chỉ có điều chúng ta không phát hiện ra sự tồn tại của Phật Bồ Tát và quỉ thần thôi. Cơ duyên và phước báo của mỗi người không giống nhau, sở cảm thọ và kinh nghiệm qua cũng không giống; thiện ác nhân quả như bóng theo hình, không phải không báo, thời gian chưa đến thôi, lưới trời lồng lộng tuy thưa mà khó thoát. Lần này A Ngọc con đến tham quan tình hình các đại địa ngục, cũng phải qua sự chọn lựa an bày của Phật; con có đủ tư cách gánh vác sứ mệnh này như một đệ tử Phật giữ giới, cố gắng hoàn thành tốt thiện hạnh lợi lạc chúng sanh này.”

Đa tạ Phán Quan khích lệ, A Ngọc nhất định tận dụng hết khả năng hoàn thành nhiệm vụ thần thánh này.
Lúc này, tôi nhìn thấy có vài quan viên địa phủ hướng về roi trượng địa ngục đi đến. Oa! Thì ra là Diêm Vương đến rồi, A Ngọc hợp chưởng hướng Diêm Vương hành lễ! Thì ra địa phủ phải xây lớn thêm địa ngục roi trượng, Diêm Vương đến để xem xét thực tế. Diêm Vương đang mật thiết quan tâm đến thanh thiếu niên tại nhân gian phạm tội tà dâm, một vấn đề lớn của xã hội, hiện tại phát hiện không chỉ đơn giản là vấn đề của nhân gian mà địa phủ cũng bị liên lụy, càng phải xây lớn thêm. Tôi kinh ngạc nói: “Hiện tại tầng địa ngục này đã lớn đến không biên giới rồi mà còn phải xây thêm à?”

Diêm Vương nói: “Nhân vì dương gian không ngừng có thanh thiếu niên mới gia nhập vào hàng ngũ phạm giới tà dâm, bọn họ xem trang web sex, đĩa phim sex, sách báo sex, thủ dâm v.v...; nhưng dương thọ bọn chúng chưa hết, mà vấn đề này lại làm tổn thân bại đức, như thế nên trừng phạt nghiêm khắc. Nhân gian không có pháp luật nào trừng phạt vấn đề nghiêm trọng này, chỉ có bổn vương phải xây thêm địa ngục, bắt hồn sống đến liễu trừ nhân quả. Địa phủ chúng tôi luôn phải xây thêm trong mấy năm nay, lượng công việc một mực gia tăng; trước mắt cái địa ngục roi trượng này tương đối là quá nhỏ vậy, làm sao có thể chứa đựng đủ số lượng tội hồn đổ vào mỗi ngày. Bổn vương nói cho ngươi biết, tại dương gian tuân thủ pháp luật, giữ Phật giới luật hay người đại thiện, địa phủ câu hồn họ không được; chỉ có kẻ phạm qua giới luật và phạm pháp thì nhất định không thoát khỏi quyển sổ ghi lại thiện ác sinh tử của bổn vương. Pháp luật dương gian dễ chạy thoát nhưng âm luật thì không cách gì thoát được; nhân như vậy quả như vậy, cho dù chân trời gốc bể, âm phủ quỉ sai đều sẽ moi tìm ra, trừ khi ngươi không phạm giới, phạm tội. A Ngọc con nên làm tốt công việc truyền pháp, lần này luật địa phủ mở một đường, tiết lộ tận thiên cơ, cho người đời biết được chân tướng địa ngục, mục đích là hy vọng chúng sinh có thể từ mê lầm mà quay đầu, hành thiện tích đức, nhờ thế mà giảm trừ dương thế các loại đại tai nạn do nghiệp ác lớn, để miễn sinh linh đồ thán. Con về phải khuyến cáo đại chúng cần giữ ngũ thường bát đức, đừng phạm quốc pháp, hiếu thuận cha mẹ, tôn kính sư trưởng, giữ gìn lễ tiết, đừng tạo nhân quả địa ngục. Được rồi, bổn vương còn công sự tại thân, con mau về dương gian đi.”

Cảm ân Diêm Vương! Cảm ân Phán Quan! A Di Đà Phật!

9. PHÁN QUAN NGHIÊM TÚC TRẢ LỜI: “MINH VƯƠNG ÂM TY THẤY DƯƠNG GIAN ĐÃ PHÓNG RA TÀ KHÍ KHÔNG CÒN CHỊU ĐỰNG ĐƯỢC NỮA RỒI!”

Cảm ân chư Phật gia trì! Xém một chút là hôm nay không viết được rồi. Mấy ngày nay có rất nhiều chướng ngại đến cản trở A Ngọc đi địa ngục, đúng là đợt này chưa dứt lại đến lượt khác. Đầu tiên là máy tính xảy ra sự cố đánh chữ không được, sau đó lại có phi nhân nhân dịp tôi ngủ đến quấy nhiễu để tiêu hao nguyên khí của tôi, A Ngọc lúc này bắt đầu cảm thấy sốt và đau đầu, rất mệt mỏi. Sáng hôm nay là đã thuộc vào trạng thái cảm mạo rồi, mỗi khi bị cảm tôi đều tinh tấn niệm chú thì ít nhất 7 ngày mới khoẻ, nếu không cũng nửa tháng mới được.

Lúc nãy tôi dùng niệm lực nói với bản thân hôm nay nhất định không được ngã bệnh, địa ngục nhất định cần phải đi, văn chương nhất định phải viết, tin rằng bản thân nhất định được. Vì thế ngồi xuống bắt đầu niệm chú Khổng Tước, đại khái qua 30 phút sau, hết sốt rồi, không còn chảy nước mũi nữa, cổ họng bắt đầu không còn đau nữa, đầu cũng không nhức nữa, cảm mạo đã bắt đầu chuyển sang nhẹ dần, vô hạn cảm ân sự gia trì của Khổng Tước minh vương và thập phương chư Phật. A Ngọc nhất định tận lực làm tốt phần công việc thần thánh này để báo đáp ân Phật! Nếu không sẽ phụ lòng chư Phật gia bị!

Ngồi hoa sen trắng xuất phát. Phán Quan, A Di Đà Phật!

Hôm nay Phán Quan dẫn con đi tham quan một địa ngục tà dâm - địa ngục âm hồn kiếm hoa.

Xin hỏi Phán Quan: “Tại sao gọi là địa ngục âm hồn kiếm hoa?”

Phán Quan nghiêm túc trả lời: “Địa ngục này là dành cho chúng sinh dương thọ chưa hết, tại dương gian đắm mê thủ dâm, tà dâm; nam thì mỗi ngày hoặc thường xuyên cố ý thay đổi bạn gái hay người tình mà còn dương dương tự đắc, nữ thì mỗi ngày hay thường xuyên cố ý thay đổi bạn trai hay người tình mà còn cho là rất hay. Loại phạm giới tà dâm này, đắm chìm trong tà dục, nghiêm trọng phá hoại sự quân bình chánh khí âm dương của trời đất. Tại vì mỗi khi hành dâm, tư tưởng của chúng sinh sẽ phát tỏa ra rất nhiều khí tà dâm dục vọng, loại tà khí này sẽ hấp dẫn các loại quỉ và tinh linh v.v... đến, âm thầm làm tổn thương người hành dâm mà không biết; khi loại tà khí này quá nhiều quá thịnh, làm hình thành một luồng cực độ lớn mạnh thế lực rồi thì nhân gian tất sẽ xuất hiện vô số các loại tai nạn để làm quân bình.

Nhân loại nghiêm trọng phá hoại pháp tắc tự nhiên của vũ trụ, dương gian vì không pháp luật xử lý, có vài quốc gia phương tây pháp luật lại tán thành sống chung hợp pháp v.v...; người quy định loại pháp luật như vậy phải chịu vô lượng vô biên quả báo địa ngục, đợi khi loại pháp luật này hoàn toàn chấm dứt tại nhân gian mới kết thúc nghiệp quả địa ngục. Đúng như câu nói Bồ Tát sợ nhân, chúng sanh sợ quả; chúng ta cần phải làm mọi việc phù hợp với nhân quả mỗi ngày, cẩn thận gieo nhân một chút để khỏi trả ác báo kiếp sau. Âm ty minh vương thấy dương gian đã phóng ra tà khí hết chịu được rồi, đa số là do những thanh thiếu niên vị thành niên tạo ra ác nghiệp. Do đó minh vương ta lại phải cho xây thêm rất nhiều địa ngục mới để trừng phạt loại chúng sinh phạm giới mà chưa hết dương thọ này, hy vọng mượn việc bắt hồn sống của người dương vào địa ngục trừng phạt để cảnh cáo người đời, tiêu đi tội nghiệp của chúng, lại có thể giảm ít đi thời gian thọ hình tại địa ngục sau khi chết.”

Đa tạ Phán Quan vì A Ngọc giải thích tường tận, lại học hỏi được rất nhiều, đúng là phải cám ơn Phán Quan!
Khi tôi đi đến địa ngục âm hồn kiếm hoa, nhìn thấy ngục này rất rộng lớn, thì ra trong ngục có rất nhiều trẻ nhỏ, đặc biệt là các nước phương tây đều cùng nhau thọ hình, thật là rất nhiều vậy! Như nước Anh, Mỹ, Pháp, Trung Quốc cũng có, nói chung là tất cả loại người khác quốc tịch đều có đủ.

Đúng ngay lúc này, tôi thấy rất nhiều linh thể đứa trai nhỏ bị quỉ sai lôi ra ngoài, bị một loại hình cụ như hoa sắt đánh vào bộ phận sinh dục, đánh làm chúng nó đau khổ kêu to, máu tươi tuông ra, xem có vẻ kinh tâm động phách; còn nữ thì dùng hoa sắt đã nung đỏ đút vào phần dưới, đau đến nỗi lăn lộn trên đất, kêu gào khóc than. Ở đây quá nhiều phạm nhân, tiếng khóc kêu vang trời, tôi nghe thấy rất khó chịu, xem một chốc liền rút lui, trong lòng rất khó chịu; nếu không phải vì khuyên đạo người đời mà tận sức, A Ngọc tuyệt đối không muốn đến đây!

Chúng sinh tại dương gian chịu hình phạt này, bọn họ cảm thấy như phát sốt, nằm trên giường mơ mơ hồ hồ trong hôn mê, nhân vì ba hồn trên người bị bắt đi vào địa ngục, do đó loại người này không cách nào có cuộc sống bình thường. Có một số người cho rằng mình đang gặp ác mộng nhưng đau khổ hơn gặp ác mộng; đa số có thể cảm giác sự đau khổ trên nhục thể, đặc biệt là phần dưới rất đau, cảm giác khó chịu đau mãnh liệt; số ít người sau khi thọ hình phạt địa ngục sẽ bị sự đau đớn của nhục thể cảnh tỉnh mà thay đổi. Phán Quan nói, Diêm Vương địa phủ rất coi trọng vấn đề xã hội này, thọ hình là để ngăn cản phong khí bất lương tiếp tục lan tỏa hòng tránh khỏi tai nạn nghiêm trọng tại dương gian.

A Ngọc xin thỉnh giáo Phán Quan: “Tại sao hình phạt trong các loại địa ngục tà dâm lại hiện đại hóa như vậy, vừa có hình cụ máy vi tính, gương phóng băng v.v...?” Phán Quan nói: “Địa ngục là nơi phản ảnh của nhân gian, chỉ cần chúng sanh tại nhân gian phạm giới với các vật hiện đại thì địa ngục lập tức xây thêm hình cụ như vậy để trừng phạt chúng. Hiện tại kỹ thuật chỉnh hình tại dương gian rất tiên tiến, chỉ cần tốn một ít tiền bạc thì lúc nào cũng có thể thay đổi từ đầu tới chân mà không ai biết được, tại dương gian có thể che đậy chốn chạy, nhưng đối với âm luật thì đừng nói là thay đầu đổi mặt, dù cho đầu thai chuyển kiếp bao nhiêu lần cũng sẽ bị minh vương ta lập tức áp giải về thọ hình. A Ngọc con quay về cố gắng khuyên bảo chúng sanh nhân gian, cần phải tuân thủ pháp luật, hiếu thảo cha mẹ, tuân hành nhân nghĩa lễ trí tín, đừng nói đây là đồ cổ không có ý nghĩa gì mà là điều rất quan trọng để cân bằng pháp tắc cho trời đất thường vận hóa, ai không tuân thủ thì sẽ bị tự nhiên đào thải và nhân quả trừng phạt. Được rồi! Hôm nay đến đây là đủ, con hãy ra về, lần sau tiếp tục.”

A Ngọc đảnh lễ bái biệt Phán Quan!

10. TỀ LUÂN LANG XÀ ĐỊA NGỤC

Cảm ân Phật lực gia bị! Nói đến cảm ân thì thật là nhiều vậy!

Cảm ân Phật! Cảm ân Phật đã để lại vô thượng đại pháp kinh điển!

A Ngọc rất thích kinh Phật, đặc biệt rất thích trực tiếp nghiên cứu kinh điển gốc; cứ như là tận mặt tham dự pháp hội nghe Phật khai thị vô thượng thậm thâm bồ đề pháp âm ở 2500 năm trước tại núi Linh Thứu Ấn Độ, loại cảm giác đó, văn tự không diễn tả được. Mọi người tốt nhất nên nghiên cứu kinh điển gốc, có quá nhiều đạo lý nhân sinh thâm diệu đều có đáp án trong kinh điển.

Phật trong tất cả kinh điển đều dạy chúng ta làm cách nào làm tốt bản thân. Giữ giới là gieo nhân bồ đề, tu lục độ vạn hạnh, những chi tiết tinh tấn tu hành cho đến khi chứng được vô thượng chánh đẳng bồ đề đều được nói rất kỹ càng. Lúc ban đầu có thể có một vài vị sư huynh không hiểu ý nghĩa kinh điển, thật ra không sao, chỉ cần mỗi ngày kiên trì đọc kỹ, nhất định sẽ từ từ bắt đầu hiểu, quan trọng nhất là mỗi ngày đều phải đọc. A Ngọc lúc ban đầu đọc kinh, mỗi lần đọc thì cảm thấy rất thù thắng; nhưng sau đó lại quên sạch sẽ, trong đầu chỉ cảm thấy rất thù thắng, còn nội dung nói gì thì diễn tả không được, nghiệp chướng nặng quá! Nhưng vì tôi yêu thích kinh điển, cho dù quên đi cũng phải đọc mỗi ngày. Cứ như thế, thời gian qua vài năm sau, phát hiện bản thân bắt đầu nhớ được một ít hay trong thời kỳ không gian khác nhau tự nhiên có thể lãnh ngộ một số đạo lý, do đó kiên trì rất quan trọng; nguyện đại chúng quí trọng thân người lúc khỏe mạnh cần nên đọc tụng kinh điển cho nhiều. Đời người vô thường, một hơi thở chấm dứt thì thành kiếp sau rồi. Nếu như muốn báo Phật ân thì cần phải tu hành giữ giới, mới là đệ tử Phật chân chính! Mọi người cùng nhau nỗ lực tinh tấn giữ giới!

Ngồi hoa sen trắng xuất phát! A Di Đà Phật! A Ngọc hướng về Phán Quan hành lễ!

Phán Quan hôm nay dắt tôi đi tham quan địa ngục tề luân lang xà. Những chúng sinh đến địa ngục này thọ hình là do lúc còn sống thích, nam thì cùng hai người nữ hành dâm trong một lúc, nữ thì cùng hai ngươì nam hành dâm trong một lúc. Đến rồi, lại nghe tiếng thảm kêu kịch liệt!

Xem thấy một vị nam tử, hắn lõa lồ bị trói buộc trong một cái bánh xe biết chuyển động. Hai bên bánh xe là hai con rắn mềm uốn bám vào hắn; một con màu đỏ, con kia màu xanh đậm. Một con rắn bám chặc không buông, đầu rắn cắn vào mặt, tai, một miếng lại một miếng cắn xé, máu tươi đầy đất; con còn lại cắn vào hạ bộ của hắn, người nam này có vẻ đau khổ cực độ mà rên la. Lại xem người nữ bên cạnh, cô ta cũng lõa lồ bị trói buộc trên một cái bánh xe biết quay, hai bên bánh xe là hai con sói sắt cực kỳ hung dữ cắn xé cô ta. Một con cắn xé bộ ngực của cô ta, con còn lại cắn vào bên dưới. Người nữ lớn tiếng kêu cứu nhưng không ai quan tâm, nói chung cảnh tượng rất máu lạnh. Hai người nam nữ lúc nãy tuổi đời mới khoảng 30 tuổi mà lại đọa địa ngục thọ báo, thật là thê thảm!

Phán Quan nghiêm khắc nói với tôi: “Loại chúng sanh này không những phá hoại linh tánh tự thân mà còn nghiêm trọng phá hoại phong khí xã hội, do đó địa ngục nhất định nghiêm trị; bọn họ cần phải thọ hình ở đây 500 năm, sau đó đưa vào các địa ngục khác chịu xét xử. Loại chúng sanh này càng ngày càng nhiều nên địa ngục này gần đây phải xây thêm, sau này con nên tới tham quan nhiều hơn. Ngoại trừ địa ngục tà dâm ra, còn phải tham quan ghi lại tình hình các địa ngục khác, mau chóng in ra sách đọc, lợi ích dương gian chúng sinh, làm mọi người có thể mau chóng bỏ ác sám hối, hành thiện tích phước, giảm thấp cơ hội vào địa ngục và tai nạn tại dương gian.”

Được rồi, Phán Quan, A Ngọc tuân mệnh! A Ngọc nhất định dốc hết sức hoàn thành.

Ngồi hoa sen trắng quay về.

(Trích "ÂM LUẬT VÔ TÌNH", Thượng Quan Ngọc Hoa)
(Link tải sách: http://www.mediafire.com/folder/klc5wxtl4lkj5/AM_LUAT_VO_TINH )
(Lưu ý: Nếu cần in ấn bạn nên tải thêm file ảnh Bia.jpg và Fonts.rar)

(Phần 1 đã đăng tại đây: https://www.facebook.com/photo.php?fbid=447109198741212&set=a.236962716422529.49544.236701986448602&type=1&theater )

Những ai đọc mà tin hiểu được thì nên vui mừng vì thiện căn phước đức của quý vị rất sâu dày. Quý vị nên cố gắng đọc lại nhiều lần để ghi nhớ, sửa đổi bản thân và phổ biến đến mọi người, nhất định được công đức vô lượng không thể nói hết!

Chư Phật, Bồ Tát thường âm thầm gia hộ, cứu độ tất thảy mà chúng sanh không hay biết!

Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô A Di Đà Phật
Nam Mô A Di Đà Phật

No comments:

Post a Comment