Monday, August 26, 2013

KHÔNG NÊN CHỈ BIẾT NHÌN BẢN THÂN

KHÔNG NÊN CHỈ BIẾT NHÌN BẢN THÂN


Có 1 người có rất nhiều tài sản , nhưng ông ta rất keo kiệt , chưa bao giờ hành thiện .
Ông ta cảm thấy mình rất đau khổ , ko có ngày nào là vui cả , nên đã đi cầu đạo 1 vị thiền sư .
Thiền sư bảo rằng , trước khi trả lời câu hỏi của ông , phú ông nhất định phải trả lời mấy câu hỏi sau .
Phú ông đồng ý .
Thiền sư để phú ông đứng trước cửa sổ , cách bởi tấm cửa kính , chỉ ra mặt đường bên ngoài , hỏi : " ông nhìn thấy đc những gì ? "
Phú ông nói : 1 đám người bận rộn ."
Thiền sư lại đem đến 1 tấm gương , để ông ta nhìn và hỏi: " bây giờ ông lại thấy gì ? "
Phú ông nói : " tôi thấy đc chính mình . "
Thiền sư lại hỏi : cửa sổ và gương là làm bằng gì ? "
Phú ông nói : " đều làm bằng thủy tinh cả . "
Thiền sư hỏi tiếp : " chúng khác nhau chỗ nào ? "
Phú ông trả lời : " gương thì đc tráng 1 lớp bạc , còn cửa kính thì ko . "
Thiền sư bèn nói : " đây chính là câu hõi mà ông cần tìm . thuỷ tinh đơn thuần có thể cho ta nhìn thấy mọi người , trong khi tráng 1 lớp bạc lên thuỷ tinh thì chỉ có thể thấy đc chính mình . Mắt của ông bị tiền tài che mắt , chỉ nhìn thấy mình mà ko nhìn thấy người khác . Vậy làm sao mà ông có niềm vui đc ? "

LÃNH NGỘ PHẬT TÂM
Những người hay cho mình là trọng tâm , là quan trọng , đồng thời quá xem trọng tiền tài , nhất định là người tự tư tự lợi . Loại người như vậy trong mắt chỉ có mình , chứ ko có người khác . Điều này ko chỉ đem đến niềm vui , trái lại còn làm tăng thêm vô số phiền não cho họ .

( trích trong sách Lãnh Ngộ Phật Tâm )

No comments:

Post a Comment