Monday, August 19, 2013

LÝ DO KHÔNG VÃNG SANH

LÝ DO KHÔNG VÃNG SANH


Mới nghe qua tưởng chừng việc vãng sanh rất dễ. Nhưng thực tế muốn vãng sanh phải đạt được điều kiện tối thiểu của việc nầy.

Ngài Lý Bỉnh Nam (Thầy của Hòa thượng Tịnh Không) nói: “Qua hai mươi chín năm hướng dẫn Phật thất, Ngài được biết có khoảng hai ngàn người chết. Thế mà có triệu chứng vãng sanh chỉ khoảng mười người thôi”. Vậy là vãng sanh chỉ có năm phần ngàn (5/1000). Nên người xưa nói rằng người niệm Phật cầu vãng sanh nhiều nhưƣ bông xoài, trứng cá, lông trâu, mà người được vãng sanh ít nhưƣ sừng lân. Tại sao vậy? Vì chúng ta không đạt được tiêu chuẩn (điều kiện) vãng sanh. Vì sao không đạt được? Sau đây là một số lý do:

a. Ý thức

- Hôn mê, bất tỉnh (stroke, coma) trước khi chết, lúc ấy ý thức không Phật hay khởi ý muốn vãng sanh. Do vậy, mất phần vãng sanh.

- Cuồng loạn mất trí (điên) nên không thể chú tâm tưởng niệm.

- Trúng phong cứng họng không thể xưng danh hiệu Phật.

- Bị thú dữ, cọp, sói, giặc cướp làm kinh hoàng, hốt hoảng.

- Bất đắc kỳ tử (hoạnh tử), chết đột ngột nhưƣ chiến sĩ ở chiến trường, các tai nạn nhƣ xe đụng, máy bay rớt, tàu chìm, bom đạn, lửa cháy, nước trôi, v.v… tinh thần hốt hoảng, tán loạn, ý thức đâu kịp niệm Phật hay muốn vãng sanh?

- Bệnh khổ bức bách thân thể nhƣ ung thưƣ gan, v.v… hoặc vì tứ đại phân ly. Sự đau nhức cùng cực nhƣ con cua bị bỏ vào nước sôi, hay con rùa bị lột mai vậy.

- Tham sống sợ chết, luyến ái gia đình, vợ chồng con cháu, thân bằng quyến thuộc, tài sản…

- Không gặp bạn lành khai thị và trợ niệm mà gặp bạn ác phá hoại lòng tin.
Chưƣ tổ dạy: “Tâm vô nhị dụng” nghĩa là tâm không thể làm hai việc cùng một lúc. Ba trường hợp sau ở trên, tâm thần rối loạn, điên đảo, luyến ái đủ thứ, tâm quá bận rộn nên ý thức không thể nhớ mà niệm Phật hay khởi ý muốn vãng sanh được, nên mất phần vãng sanh còn hoạt động nữa lấy ai chỉ đạo niệm

b. Không tương ứng và nghi

Mặt khác, hành giả không rơi vào những trường hợp trên, nhưng như đại sưƣ Tĩnh Thế dạy: “Hàng ngày hành giả niệm Phật rơi vào ba loại không tương ứng sau:

- Tâm tánh không thuần, lúc còn lúc mất, khi niệm Phật lờ mờ, tâm có khi trụ, có khi không trụ, không dùng hết sức mình do đó không cảm ứng.

- Tâm tánh chẳng chuyên nhất, không quyết định. Niệm Phật không có tâm quyết định, cũng chẳng được cảm ứng.

- Tâm tánh chẳng tiếp nối (tương tục). Khi niệm Phật chẳng thể tiếp nối, niệm Phật giây lát, giây lát lại làm việc khác, cũng không được cảm ứng. Ba điều lần lượt tạo nên, do tâm tánh chẳng thuần nên không có tâm quyết định, do tâm không quyết định nên tâm tánh chẳng tiếp nối. Ba việc nầy trái với lời Phật dạy. Do đó, niệm Phật chẳng được cảm ứng.

Tóm lại, niệm Phật còn bị xen tạp và bị gián đoạn, nên chẳng được tương ứng. Trong Tịnh Độ Nhập Môn, Tông chủ Từ Chiếu dạy rằng: “Người niệm Phật lúc sắp lâm chung nếu có nghi ngờ ba điều thì không được vãng sanh Tịnh độ.

- Nghi từ lúc sinh ra đến giờ tạo nghiệp rất nặng, còn việc tu hành lại rất ít, e không được vãng sanh.

- Nghi tôi còn thiếu nợ người, hoặc có tâm nguyện chưa làm xong; tham, sân, si chưa dứt, e không được vãng sanh

- Nghi tuy niệm A Di Đà, nhưng lúc lâm chung e Phật không đến tiếp dẫn.

Có ba điều nghi nầy, do vì nghi ngờ nên tự tạo thành chướng ngại, làm mất chánh niệm, không đƣợc vãng sanh”.

c. Nói chung Nói chung người tu Tịnh độ còn có mười (10) điều làm chướng ngại không vãng sanh.

- Tin không hết lòng.

- Làm không hết sức.

- Phát nguyện không tha thiết.

- Niệm không đúng cách.

- Tâm còn duyên quá nhiều việc đời.

- Chẳng nhàm chán Ta Bà, chẳng ƣưa thích Tịnh Độ.

- Ham học rộng hiểu nhiều về đời và đạo.

- Thích ngâm nga phân tâm (thích ca nhạc, ngâm thơ)

- Tán ngẫu, nói chuyện phím (thị phi).

- Không chuyên tu (không được nhất tâm.

A DI ĐÀ PHẬT

Chuyển tải: Hieu Anh

No comments:

Post a Comment