THÀNH TÂM SÁM HỐI DIỆT ĐƯỢC NHỮNG TỘI KHÔNG THỂ SÁM HỐI.
Sám Hối tức là Cải Quá Tự Tân:
"Nếu mình chân chính có tâm sám hối, thì sợ gì không có hy vọng."
Pháp lực của Phật rất là vĩ đại, song nghiệp lực của chúng sinh cũng rất lớn, nên có câu rằng:
"NGƯỜI PHÀM THÌ NGHIỆP NẶNG TÌNH MÊ, PHẬT THÌ NGHIỆP TẬN TÌNH KHÔNG."
Do đó, thánh và phàm khác nhau ở chỗ là "nghiệp" đã dứt chưa, và còn có "tình" hay không.
"Giác giả, Phật dã, Mê giả, chúng sanh.
Nghĩa là:
Khi giác ngộ là Phật, Khi mê là chúng sinh."
Chúng sinh thì "bội giác hợp trần" (QUAY LƯNG RỜI BỎ SỰ GIÁC NGỘ SÁNG
SUỐT ĐỂ HÒA MÌNH TRỘN LẪN VỚI BỤI BẶM VÔ MINH), luôn bị trần lao ngũ dục
(tham tài, tham sắc, tham danh, tham ăn, tham ngủ) làm cho xoay chuyển,
khiến nghiệp chướng càng ngày càng tăng thêm. Phật thì siêu thoát mọi
ngũ dục trần lao, không còn tạo nghiệp nữa. CHÚNG SINH DO NGHIỆP NẶNG
NÊN MUỐN LIỄU ĐẠO THÀNH PHẬT, TRƯỚC TIÊN CẦN PHẢI SÁM HỐI NHỮNG TỘI
NGHIỆP ĐÃ LÀM. NẾU NHƯ KHÔNG CÓ TÂM SÁM HỐI MÀ MUỐN THÀNH PHẬT THÌ CŨNG
NHƯ NẤU CÁT MÀ MONG THÀNH CƠM VẬY. Tuy rằng cát nấu hằng hà sa số kiếp
nhưng cuối cùng cũng không thể nào thành cơm đặng.
- "SÁM": nghĩa là sám trừ lỗi lầm xưa, hổ thẹn với những lỗi lầm đã phạm.
- "HỐI" : là hối cải, sửa đổi; nhất định quyết tâm sửa đổi con người
mình, vĩnh viễn không còn tái phạm nữa. Như ông Viên Liễu Phàm đã nói:
Dĩ tiền chủng chủng, ví như tạc nhật tử.
Dĩ hậu chủng chủng, ví như kim nhật sinh.
Nghĩa là:
Những điều xấu mình làm từ trước,
hôm qua kể như là ngày cuối cùng.
Những điều mình làm về sau,
hôm nay là bắt đầu một cuộc đời mới.
Nếu như mình không siêng năng sám hối thì tội nghiệp mình tạo ra sẽ
khiến mình mãi đọa lạc. Chắc quý-vị còn nhớ khi quy y, trước tiên quý-vị
xưng tên mình rồi sau đó sám hối như sau:
Tùng ư vô thủy, dĩ chí kim sinh,
Hủy báng Tam-bảo, tác nhất xiển đề,
Báng Ðại-thừa Kinh, đoạn học Bát-nhã,
Thí hại phụ mẫu, xuất Phật thân huyết,
Ô tăng già lam, phá tha phạm hạnh,
Phần hủy tháp tự, đạo dụng Tăng vật,
Khởi chư tà kiến, bác vô nhân quả,
Hiệp cận ác hữu, vĩ bối lương sư...
Nghĩa là:
"Con từ vô thỉ, cho tới ngày nay,
Nguyền rủa Tam-bảo, làm Nhất-xiển-đề,
Chưởi Kinh Ðại-thừa, dứt học Bát-nhã,
Giết hại mẹ cha, làm Phật đổ máu,
Bẩn chốn chùa chiền, phá phạm hạnh người
Ðốt hủy chùa tháp, ăn cắp đồ Tăng,
Dấy đủ ý sai, nói không nhân quả
Gần bạn bè xấu, nghịch lại thầy lành..."
Bây giờ, tôi sẽ giảng lại đại ý của đoạn văn sám hối trên.
"Chúng ta từ vô thủy đến nay đã tạo ra không biết là bao nhiêu tội nghiệp, không kể xiết.
1/ THỨ NHẤT LÀ MÌNH HỦY BÁNG TAM-BẢO: PHẬT, PHÁP, TĂNG. Trong các tội,
hủy báng "Tăng-bảo" là tội lớn nhất, nặng nhất, bởi vì chư Tăng đại biểu
cho Phật để tuyên dương Phật-pháp. Bởi vậy hủy báng Tăng tức tội không
thể sám hối được.
2/ Thế nào gọi là "Xiển đề"? "Xiển đề" tiếng
Phạn dịch nghĩa là "tín bất cụ," không đủ lòng tin, hoặc là "vô thiện
căn," không có căn cơ lành. Thí dụ như khi quý-vị thuyết Pháp cho người
đó, không những họ không thích nghe mà thậm chí còn nói ngược lại rằng:
"Tôi không tin đâu!". ĐÂY KHÔNG PHẢI LÀ TỰ ĐEM THIỆN CĂN CỦA MÌNH MÀ
ĐOẠN TUYỆT ĐI SAO?
3/ "Báng Ðại-thừa Kinh": TỨC LÀ PHỈ BÁNG
KINH ĐIỂN ĐẠI-THỪA. Như có người nói đạo lý trong kinh là giả hoặc nói
rằng kinh điển Ðại-thừa là do ma vương nói ra, v.v... Ðây cũng là phạm
tội không thể sám hối được. "Bát-nhã" là tiếng Phạn, nghĩa là trí huệ.
4/ Bát-nhã có ba loại: Thật-tướng Bát-nhã, Quán-chiếu Bát-nhã và Văn-tự
Bát nhã. NẾU NHƯ "ĐOẠN HỌC" (không chịu học) BẤT CỨ LOẠI BÁT NHÃ NÀO,
THÌ MÌNH SẼ TRỞ NÊN NGU SI. QUẢ BÁO CỦA NGU SI LÀ SẼ ĐỌA LÀM THÚ VẬT.
4/ "Thí hại phụ mẫu": NGHĨA LÀ GIẾT HẠI CHA MẸ CỦA MÌNH. CÂU NÀY BAO
HÀM LUÔN VIỆC SÁT HẠI CÁC VỊ A-LA-HÁN VÀ THÁNH NHÂN. Thí dụ như
Ðề-Ba-Ðạt-Ða giết một vị đắc Tứ-quả A-la-hán.
5/ Kế đến là
"Xuất Phật thân huyết" nghĩa là dấy máu Phật. Ðây cũng là một tội không
thể sám hối sạch được. Nhiều người hiểu lầm cho rằng tội nầy chỉ áp dụng
khi đức Phật còn tại thế. Khi dùng dao cắt chém thân thể Phật thì mới
mang tội nầy. SONG THẬT SỰ SAU KHI PHẬT DIỆT ĐỘ RỒI, HỄ TA HỦY HOẠI
TƯỢNG PHẬT, HÌNH ẢNH PHẬT, TẤT CẢ ĐỀU PHẠM TỘI NÀY. PHÁ LỚP VÀNG TRÊN
TƯỢNG PHẬT HOẶC ĐẬP BỂ TƯỢNG PHẬT, TUY RẰNG KHÔNG LÀM TỔN HẠI ĐẾN XÁC
THỊT CỦA PHẬT NHƯNG CŨNG LÀ CẮT CHÉM THÂN PHẬT VẬY.
6/ "Ô tăng
già lam" NGHĨA LÀ LÀM Ô UẾ CHỐN THANH TỊNH CỦA CHÙA CHIỀN. Giống như một
số cư sĩ có gia đình trú ngụ trong chùa, song lại làm những việc không
chính đáng như ăn thịt, sát sinh, v.v...
7/ "Phá tha phạm
hạnh" NGHĨA LÀ PHÁ HẠNH THANH TỊNH CỦA KẺ KHÁC. Thí dụ như người xuất
gia xưa nay vốn thanh tịnh không bị nhiễm ô, nhưng có người lại phá quấy
họ, khiến họ phạm giới luật, đó cũng là tội không thể sám hối được.
8/ "Phần hủy tháp tự" NGHĨA LÀ ĐỐT HOẶC THIÊU HỦY, PHÁ HOẠI THÁP ĐỀN VÀ
CHÙA CHIỀN. Thí dụ như trong lịch sử có Phùng Ngọc Tường hỏa thiêu Chùa
Bạch Mã và Chùa Thiếu Lâm.
9/ "Ðạo dụng Tăng vật" LÀ ĂN CẮP
VẬT DỤNG CỦA CHƯ TĂNG. Ðây là nói đến những kẻ dùng thủ đoạn không chính
đáng để đoạt của thường trụ lấy làm của riêng họ. Những hạng người như
vậy đều có tà tri, tà kiến, ý tưởng sai lầm, luôn cho mình là đúng. Họ
thường cho rằng không có nhân quả và luôn luôn làm những điều nghịch lại
với đạo lý. Không có chuyện ác, chuyện xấu nào mà họ không dám làm.
Hạng người như vậy thì làm sao mà không đọa địa ngục được?
10/
Cuối cùng là "Hiệp cận ác hữu, vĩ bối lương sư" : NGHĨA LÀ THÂN CẬN VỚI
NHỮNG KẺ ÁC, BẠN XẤU VÀ ĐỐI NGHỊCH LẠI VỚI NHỮNG VỊ THẦY TỐT. Bạn xấu là
những người mà các nhà nho gọi là "tổn hữu" (hại bạn). Những thứ cướp
giựt, những bọn bất lương sống ngoài vòng pháp luật là thứ mình không
nên kết bạn. Kết giao với họ chỉ làm tổn hại cho mình, từ từ làm cho
mình đi vào con đường sai lầm, không còn nghe theo lời khuyên bảo của
cha mẹ, thầy tốt; lấy điều sai lầm cho là đúng và không còn phân biệt
được chuyện phải trái trắng đen gì cả, cứ làm việc ngược ngạo, thật đáng
thương xót thay!
Những tội lỗi kể trên là những điều mà mình
không nên phạm, tuy rất dễ bị phạm. NẾU CHẲNG MAY MÌNH ĐÃ PHẠM NHỮNG LỖI
ĐÓ THÌ PHẢI LÀM SAO? QUÝ VỊ ĐỪNG LO SỢ. CÓ CÂU RẰNG:
"Di thiên đại tội, nhất sám tiện tiêu." - Nghĩa là tội phạm tầy trời, sám hối sạch tiêu.
TỘI VỐN KHÔNG HÌNH TƯỚNG. NẾU MÌNH CHÂN CHÍNH CÓ TÂM SÁM HỐI THÌ SỢ GÌ
KHÔNG CÓ HY VỌNG. QUÝ VỊ ĐỪNG NÊN COI THƯỜNG MÌNH, ĐỪNG CAM TÂM ĐỂ BỊ
ĐỌA LẠC.
CỐ ĐẠI LÃO HT TUYÊN HÓA - KHAI THỊ 4
Giảng ngày 14 tháng 6, năm 1958.
------ NGÃ PHẬT TỪ BI ------
NAM MÔ CẦU SÁM HỐI BỒ TÁT MA HA TÁT.
NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT.
NAM MÔ DƯỢC SƯ LƯU LY QUANG VƯƠNG PHẬT.
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
No comments:
Post a Comment